Niềm vui đến mất ngủ của bà bạn Đinh Thế Đạt khi Đạt lên đường sang Mỹ thực tập visa J1

Cả đời tôi chỉ quen quanh quẩn với ruộng vườn, chưa từng nghĩ sẽ có ngày cháu nội mình được đặt chân sang tận nước Mỹ. Hôm tiễn cháu – Đinh Thế Đạt – lên đường đi thực tập sinh, lòng tôi vừa mừng vừa rưng rưng nước mắt. Thương thì thương lắm, vì cháu đi xa nửa vòng trái đất, nhưng cũng mừng vì cháu có cơ hội học hỏi, mở mang kiến thức để sau này có tương lai sáng sủa hơn. 

                                                         

Tôi không biết nhiều về thủ tục hay tiếng Anh, chỉ biết rằng nhờ có Học viện Hạnh phúc Việt Nam, cháu tôi mới được chỉ dẫn tận tình, lo liệu từng việc một cách chu đáo. Gia đình chúng tôi ai cũng an tâm vì cháu được chuẩn bị đầy đủ trước khi bước vào hành trình mới.

Với một người bà, chỉ mong cháu đi xa bình an, mạnh khỏe, học được nhiều điều hay, và nhớ về gia đình quê nhà. Tôi xin gửi lời cảm ơn chân thành đến Học viện đã mở cho cháu tôi cánh cửa để đi ra thế giới.

Bài viết cùng danh mục